Em đó, anh đây Hai kẻ cứng đầu nông nổi
Người ta nép mình bên hiên trú tạm. Em ngồi đây. Xòe tay nghịch giọt nước rơi
Ghé thăm cảm xúc xưa
Những câu chuyện vô thưởng vô phạt
Cuộc điện thoại chờ
Ghế đá chơ vơ
Cơn mưa bất chợt rụng bông hoa khế
Chim non rúc sâu vào tổ
Người ta nép mình bên hiên trú tạm
Em ngồi đây
Xòe tay nghịch giọt nước rơi
Rồi bất giác tự hỏi
Em là gì của anh?
Một cái tên chừng sao khó gọi Giữa thành phố triệu dân
Giữa tiếng cười khúc khích
Những yêu thương sôi nổi
Những ngôn từ chính xác
Chúng mắc kẹt đâu rồi?
Ngỡ quen mà lạ
Ngỡ gần kề mà bỗng xa xôi
Con đường hai lối nợ duyên không cùng đôi.
Em đó, anh đây
Hai kẻ cứng đầu nông nổi
Yêu thương thật nhiều Mà sao?
Kê chẳng vừa chiếc gối
Cho mỗi tối… nằm cạnh nhau!
Bài viết được đăng trên báo ngoisao.net-chơi blog