Hạ về chưa em?
Anh nghe nỗi nhớ bừng vỡ
Từ lâu câu thơ chia đôi cách trở
Anh thấy mình như người hành khất lang thang giữa chừng
Bầu trời là mái nhà
Mặt đất là tình thương
Nơi trái tim không bao giờ đủ ấm
Nó thiếu thốn khốn cùng ngửa mặt chờ ban ơn
Mùa này, gió đuổi lá trên cây
Xao xác rơi đầy
Rụng cánh hoa ngủ vùi quên lời sám hối
Ngày hai tư giờ…
Ai bán mua nụ cười?
Đổi đức tin nuôi cơn mộng mị
Mặc kệ em nhé,
Chúng ta, hãy bước đi thật nhẹ
Anh có biết loài Margaret sắp nở
Xin em đừng hoang tưởng
Đừng đi về phía đó
Nơi đang có giông bão
Đừng đi…
Ngồi lại đây với anh
Pha tách cafe nóng
Điệu jazz quen thuộc
Em có nghe thấy bầy sẻ non gọi mẹ
Lũ bướm nghiêng cánh mỏng
Thì thầm với nhau
Sẽ an trú bốn mùa
Hà cớ gì
Em…vội bỏ anh đi.
(Cỏ Dại)
09.03.2015